482-TẬP SỨC ĐỊNH TĨNH ĐỂ LÀM BÀI XẢ TÂM
(24:50) Tu
sinh 5: Con hỏi thêm Thầy là, sau khi con ngồi con xả ra rồi con làm
bài tập liền có bị ức chế tâm không?
Trưởng
lão: Không! Con
xả ra rồi con đọc, con làm những cái bài vở để triển khai cái tri kiến về vấn đề
Đạo Đức, Giới luật - Đức hạnh đều là tốt, không có gì hết. Bây giờ giai đoạn
này đâu có phải ức chế tâm đâu mà sợ, mà đây là cái giai đoạn mình đang học giới
để áp dụng vào cái Tứ Chánh Cần. Còn mình tu tập đây là cái sức định tĩnh của
mình để nó bình tĩnh để áp dụng vào cái sự Xả tâm, con hiểu không? Cái phương
pháp này nó áp dụng cho một cái nhóm Tứ Chánh Cần của nó mà, chứ nó không phải
là Tứ Niệm Xứ đâu! Nó chưa tới.
(25:24) Tu
sinh Thiện Tâm: Thầy trong cái thời gian một tuần đây là ở nhà lo tập luyện,
hay có phải lên lớp học nữa không Thầy?
Trưởng
lão: Lên lớp học
chứ, cũng đều đặn học, rồi tập luyện. Hễ học xong rồi về thất thì lo tập luyện,
rồi làm bài, cũng làm như thường hết! Nhưng mà cái giờ nào, buổi tối, buổi
khuya đó thì tập luyện, nhưng mà một tuần lễ Thầy kiểm lại à.
Tu sinh
Thiện Tâm: Thưa Thầy,
cho con hỏi cái buổi chiều, có thể là mình lên lớp từ hai giờ rưỡi đến bốn rưỡi
được không Thầy?
Trưởng
lão: Được!
Không có sao hết, cứ tới giờ đó đến lớp, không có gì đâu con!
Tu sinh
Thiện Tâm: Tại vì nó
hai giờ cái thời gian ngủ bị giảm lại, tối nó hôn trầm Thầy.
Trưởng
lão: Hôn trầm
thì có pháp lôi dập đầu nó xuống chứ gì mình sợ! Có gì sợ! Không có lo ham ngủ
chuyện đó đâu! Tao cho mày còn xương da chứ ở đó ngủ!
Tu sinh
6: Kính thưa
Trưởng lão, dùng pháp Thầy?
Trưởng
lão: Thì Thầy
nói, có phương pháp phá hôn trầm thùy miên thì mấy con đừng có sợ! Bây giờ thức
hai giờ mà, nếu mà trong khi mình vô mà ngồi học mà ngủ gục: “Tao đi
kinh hành cái kiểu này thì cho mày gục. Tao cũng đập mày luôn chứ không phải…” Bắt
hết cả lớp đi ra đi kinh hành cái kiểu này. Phá!
(26:28) Tu
sĩ Nguyên Tánh: Kính bạch Thầy là Thầy cho con hỏi cái chỗ: chẳng hạn như
giải trình án rồi thì con có làm nhiều lần rồi thì bây giờ con để thời gian đó
con tu. Con định, Thầy có bảo con làm đáp án cho Thầy rồi con giải trình án thì
con làm xong xuôi con có thể làm…?
Trưởng
lão: Giải trình
án rồi thì thôi, khi nào mà Thầy cho làm bài thì con sẽ làm. Làm bài để cho
mình triển khai cái tri kiến của mình để phần này là phần chính của nó rồi. Cái
ý thức của mình nó phải tri kiến giải thoát mà, phải triển khai, để áp dụng vào
cái sức tỉnh thức. Mà, cái sức tỉnh thức này trong lúc mà Thầy kiềm cho mấy con
để áp dụng và cái bài pháp này để mà xả tâm chứ chưa phải đi vào thiền định gì
hết đâu! Cho nên vì vậy mà vừa cái thời gian mà rảnh thì tu tập cái này, tu tập
nhiếp tâm để định tỉnh.
Rồi vừa cái
thời gian để mà triển khai cái tri kiến của mình, để học các cái Giới luật - Đức
hạnh. Mấy con phải học nhiều chứ! Mấy con nghe học nhiều cái sợ à? Học nhiều
càng ham chứ sao lại học nhiều lại sợ!
Hôn trầm
thùy miên nó lười biếng mà, thay vì học trò nó ham học nó phải thức nó học bài
chứ gì! Nó phải uống cà phê đồ, ở đây cấm bặt không có cho uống cà phê đâu! Mà
ngủ thì ta có phương pháp mười bước đi kinh hành, năm hơi thở ngồi lên đứng xuống
thì nó phải, nó làm sao nó ngủ được. Cho nên mình có pháp.
Giờ giấc bây
giờ mấy con phải tập trung vào trong cái sự tu tập của mấy con chứ không có được
lơ là, lơi lỏng nữa, không có bỏ phí nữa. Cho nên vừa học, vừa làm bài, mà vừa
tu tập để rồi Thầy còn kiểm tra chứ. Còn không khéo Thầy cho mấy con xuống cái
lớp ở dưới thấp để cho mấy con ngồi đó chơi, cho có thời gian học thôi. Thì như
vậy bây giờ đó, vừa học vừa tu tập tỉnh thức đàng hoàng. Hai bên này phải lo chứ
không phải lười biếng, để còn ham ngủ nữa. Coi như là ngày đêm chỉ ngủ tiếng đồng
hồ thôi, không có được ngủ nhiều. Ngủ ít vậy đó mới được, chứ ngủ nhiều là mấy
con chết đó! Lúc này là lúc không có được ngủ nhiều. Hiểu chưa?

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét