459- TÂM CÒN ĐỘNG NÊN TU TỨ CHÁNH CẦN
(47:35) Còn
cái người nào mà vọng tưởng, mà niệm là không có xả bằng cái tri kiến, bằng cái
giới luật đức hạnh của mình thì phải, đó như cái lớp mà, cái lớp Hai này thì
coi như là các Thầy, các sư này thì đương nhiên là phải ở trong Tứ Chánh Cần rồi,
để xả. Còn mấy con mà nếu không thì phải cho mấy con xuống cái lớp, nếu mà thân
còn dao động này kia thì phải xuống cái lớp mà Tứ Chánh Cần. Thân mà không bất
động được thì coi như là mấy con phải xuống cái lớp Tứ Chánh Cần này. Đó, để mà
xả, ngăn ác, diệt ác. Chứ còn không khéo ở trên Tứ Niệm Xứ thì không vô nổi.
Còn đây là chuẩn bị cho mấy con bước vào Tứ Niệm Xứ, mà nếu mà các con nhiếp
tâm trong ba mươi phút mà không đạt được thì đương nhiên là không lên Tứ Niệm Xứ
được đâu. Cách thức của nó rõ ràng lắm, phương pháp nó hướng dẫn rõ ràng lắm,
chứ không phải là tu mù mờ đâu, tu kiểu chung chung đâu, không phải là ở đây
nhiếp cho hết vọng tưởng rồi nó đi vô đâu không biết hết. Không phải đâu!
Nó đi tới
đâu là mấy con phải biết mình đang tu cái pháp gì, cái trạng thái tâm của mình
nó nằm đâu. Chẳng hạn bây giờ mấy con chưa an trú chứ mấy con an trú, thì mấy
con thấy cái tâm của mình nó khác chứ nó đâu phải là như cái tâm bình thường
này nữa đâu. Các con hiểu như vậy. Cho nên vì vậy mà con dẫn dắt các con từng
bước đi căn bản.
Thôi bây giờ
thì coi như là mấy con đã hiểu rồi phải không, về tập. Tuần sau Thầy sẽ kiểm lại.
Còn cái ngày mai, buổi sáng ngày mai Thầy sẽ kiểm cái lớp Hai này, cái lớp hai
bên …
Cô Út Diệu
Quang: Ngày mai
khách đông lắm á!
(49:01) Trưởng
lão: Khách hả con? (Dạ)
Vậy thì buổi
chiều Thầy mắc qua Thầy kiểm bên nữ rồi. Vậy thì cái lớp Hai làm sao đây? Có thể
buổi tối Thầy kiểm được không? Buổi tối Thầy vô đây, Thầy kiểm cho cái lớp Hai,
chứ để không bỏ lớp Hai rồi nó biết đâu mà tu đây.
Còn cái lớp
Một này thì mấy con phải về tu tập cho hẳn hòi. Nếu mà người nào mà Thầy kiểm
tra mà còn dao động, mà Thầy dạy mà còn dao động thì Thầy cho qua cái lớp hai
này chứ còn nằm ở trong lớp này không được.
Thà là cái lớp
này nó còn ít, nó còn một, hai người cũng được nữa, nhưng mà phải nhiếp cho được
hoàn toàn. Mấy con lượng sức của mình, chứ không khéo lên rồi thì mấy con cũng
luyện không nổi nữa, bởi vì mình vô không được. Nó khép cánh cửa, cánh cửa rất
kín, là tại vì mình nhiếp tâm và an trú cho được thì nó mới mở cửa mình bước
vô. Mà nếu mình nhiếp tâm và an trú không được thì cái cửa nó đóng kín lại nó
không cho mình vô, nó không cho vô Tứ Niệm Xứ đâu. Nó không cho mình bước vô cái
cửa Tứ Niệm Xứ tu đâu, nó buộc mình phải đi trở lại Tứ Chánh Cần thôi, không có
cách nào khác hơn hết.
(50:12) Còn
nói tới Tứ Thánh Định thì khỏi nói rồi, mấy con không luyện nổi thần lực đâu. Tứ
Niệm Xứ mà chưa đạt thì đừng có mong gì mà Tứ Thánh Định. Cho nên nó đâu có,
mình nghe nói nhập định Sơ Thiền đồ nghe nói nó dễ, không phải đâu! Nó cả một
cái vấn đề, một quá trình tu tập của chúng ta dữ lắm chứ nó không phải thường.
Cho nên vì vậy
mà coi chừng cái lớp của chúng ta bảy người mà coi chừng rớt lại đó, chứ chưa
phải là lên đâu. Mà nếu mà Thầy gạn lọc riết rồi, thì người nào được thì mới nằm
ở trên cái lớp này để đi vào Tứ Niệm Xứ. Mà không được thì buộc lòng mấy con phải
trở lại Tứ Chánh Cần, tu tập. Bởi vì nó không lên được, nó không vô được cái Tứ
Niệm Xứ thì đương nhiên mấy con nhiếp tâm và an trú không được thì phải tụt xuống
chứ làm sao mà ở trên này được. Mấy con rớt trở lại.
Coi như lên
học không nổi thì phải trở về lớp cũ chứ biết làm sao, phải trở về Tứ Chánh Cần.
Mà nếu mà Tứ Chánh Cần mà Thầy thấy nhiếp tâm và an trú không được thì nó phải
lui trở ra cái lớp học Giới Luật thôi chứ tu Thọ Bát Quan Trai, tu các pháp
chung chung thôi chứ không thể nào mà tu chuyên được. Nghĩa là Tứ Chánh Cần đó
là bắt đầu tu chuyên rồi đó, mà nếu mà tu chuyên không nổi thì cho đi xuống Thọ
Bát Quan Trai, tu các pháp chung chung. Tu cũng như người cư sĩ mà Thọ Bát Quan
Trai vậy thôi chứ đâu có chuyên được đâu. Mấy con biết.
Hễ mà Thầy gạn
lọc cứ lần lượt, mà nếu mà được thì mấy con còn bám mấy con tu, mà không được
thì mấy con sẽ rớt xuống, rớt ra, rớt xuống lớp. Rồi rớt xuống lớp thì phải tập
cho căn bản thì nó mới trở lên được, còn không căn bản thì không lên được. Coi
vậy chứ nó không dễ đâu. Ở đây thì coi như bảy người chứ nữa không biết chừng đậu
được mấy người đây?
(51:47) Mấy
con, đây là tuyển chọn mà. Tuyển chọn đậu hay rớt chứ không phải là mình muốn
mà được đâu. Mà mình do cái sự tu tập mới được, chứ còn muốn không được. Tôi muốn
tôi ở lớp đó mà tu tôi không vô thì tôi không ở lớp đó được. Mấy con nhớ kỹ
trên cái vấn đề đó, Thầy tuyển chọn đàng hoàng mà.
Cho nên nói,
Thầy đến đây là hôm nay là tuyển chọn để hướng dẫn cho, đào luyện cho cái Tăng
đoàn chúng ta có người tu chứng quả A La Hán. Nó phải như vậy mới được chứ còn
không khéo, mình để tu chung chung rồi người nào cũng không tới đâu được hết.
Còn ở đây,
rõ ràng là cái sự hướng dẫn của Thầy vừa rồi, thì mấy con nhớ kỹ. Về tập lại
cho kỹ. Được thì mấy con sẽ còn ngồi tại lớp mà không được thì phải rớt xuống,
rớt xuống rồi cái lớp kia Thầy sẽ dạy. Cho nên vì vậy mà, nếu mà buổi chiều
nay, Thầy qua bên cái lớp nữ Thầy tuyển chọn, phải không? Mà nếu mà ngày mai có
khách thì đương nhiên là khách mà, nếu mà Thầy giảng dạy đây thì họ đi qua đi lại
thì nó rất khó, nó động. Cho nên vì vậy mà nó không thể được. Chứ phải chi mà
có cái Thiền Đường ở đâu ngoài xa chút xíu, chứ còn đây gần quá! Khách nó vô
thì nó tới rồi, cho nên vì vậy mà nó rất khó, phải không?
Con có thể bảo
đảm khách ở đằng trước được không?
Cô Út Diệu
Quang: Đông lắm!
(53:08) Sư
Giác Thường: Kính bạch Thầy, thì ở là mấy vị lớp Hai này là có ít mà
có ba, bốn vị thôi, Thầy coi sau này có cái tịnh thất nào sau này còn trống thì
Thầy cho vào đó, lâu lâu Thầy ra thăm vậy thôi, Thầy chỉ rồi thì để cho họ, Thầy
ra thăm thôi.
Trưởng
lão: Rồi, rồi,
được rồi, để Thầy coi có thất nào trống, Thấy lấy cái thất thì Thầy…
Cô Út Diệu
Quang: Thầy ra
ngoài vườn cao su mặc may. (Ở đâu?) Ở ngoài vườn cao su á.
Trưởng
lão: Ở ngoài đó
hả?
Cô Út Diệu
Quang: Ở đó thì
không ai ra tới. Chứ cái nhóm đằng đó đã tu ở đây rồi, nó quay về cái lớp.
(53:43) Trưởng
lão: Được rồi, Thầy sẽ cho ra cái khu cao su ngoài đó có mấy cái thất
ngoài đó. Ở ngoài đó thì có sư Thiện Tâm phải không con? (Dạ). Được rồi, để chọn
cho ra ngoài đó rồi coi có cái thất nào chọn rồi cho. Phải kiểm cho không nó mất
thời gian, để không mất thời gian quá.
Để rồi thí dụ
mấy con có rớt xuống, thì cho vào cái lớp dưới, còn người nào ấy thì đậu. Ráng
mà tu tập chứ để rớt là xấu hổ đó nghe, xuống lớp người ta xấu hổ đó. Phải nỗ lực
cho thật sự, nhiệt tâm cho hẳn hoi, đàng hoàng, thân phải bất động hoàn toàn
đó. Chứ không phải dễ đâu! Bởi vì Thầy nói, còn dao động là vài ba lần mà khắc
phục không được là Thầy sẽ cho xuống dưới đặng Thầy kiểm.
Còn ở dưới
mà Thầy kiểm những người nào mà được, Thầy cho lên đó. Nghĩa là cái trình độ
người ta khá thì Thầy sẽ cho lên. Còn nó kém thì phải ở lại thôi chứ không có
cách nào hơn.
Thôi bây giờ
thì mấy con bớt tê chân chưa nè? Đứng dậy chào nè, Thầy về nè.
- Đau chân không mấy con?
- Thầy Xá Phật con.
- Thầy chào mấy con.
Rút cái máy
này trả cho Phước Tồn.
Thầy về, mấy
con nhớ tập kỹ mấy con! Thầy còn chỉnh lại nhiều lần nữa.
HẾT BĂNG

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét